-Cưng chiều em đi! Rồi em sẽ làm cưng thỏa mãn…
5h sáng mọi ngày, tôi tỉnh dậy với sự mệt mỏi của hơi nồng khát dục.
-Em mong đợi gì? Em nghĩ anh sẽ không làm em hài lòng?…
Hàng ngày, thời giờ tối cuốn trôi với thường lệ tháng cũ đã đủ gần hai tuần qua.
-Người cưng toàn mùi rượu thôi! Cởi quần áo ra không ướt…
Hạt mưa ngoài hẻm như đã ngừng ngắt lạnh hơi ấm quanh phòng.
Tôi nặng nề rũ bỏ bộ quần áo đã gần hai tuần nay chưa thay.
-Cưng nhanh lên nào! Đêm muộn rồi! Em buồn ngủ lắm rồi đó! – Thân hình nóng bỏng với bộ áo ngắn vàng mỏng tanh trong không khí lạnh mùa đông như bỏ thêm dục vọng cùng bộ đồ lót sát chặt mầu đen.
Đôi chân dài thon gọn cùng bàn tay nhẹ nhàng ướt át như hòa cảm với mái tóc mầu vàng đang khẽ xoa nhẹ lên vòng ngực căng tròn làm cặp mông cong chuẩn số 82.
Tôi cũng đã cởi xong sự nặng nề của cái quần lót mầu vàng cùng bộ với chiếc áo phông. Lạnh, làm nhiệt độ nóng của rượu trong người tôi thêm bỏng như thú dục cuỗng dậy.Tôi quay một vòng và nhìn thẳng vào ánh mắt thèm muốn kiếm tiền.
-Người cưng đẹp quá ha! Có tập thể hình không vầy? – Nụ cười mong muốn chiếm được cái ví chỉ vài đồng lẻ của nhỏ kia làm tôi như không ngừng nhanh chóng chui vào cái phòng đầy hơi nóng của hương cỏ.
-Nhanh cưng ơi! – Tiếng gọi như vẫy dục tôi nhanh chóng ra tắm sục.
Bàn tay nhỏ như xoa dầu lên khắp cơ thể tôi và khẽ dìu nhẹ tôi nằm tựa vào bồn tắm. Tôi nhắm mắt lại và tận hưởng cái sướng của nước lạnh mùa đông.-Em kỳ cọ cưng thật sạch nhé! Cưng cứ nhắm mắt lại đi…
Tôi như một con rối chỉ biết nghe theo lời nàng. Nhẹ nhàng và không suy nghĩ là cảm giác bâng khuâng của tôi lúc bấy giờ.-Cưng đứng lên nào! – Đôi cánh tay mỏng manh đó như khẽ nhấc tôi tỉnh dậy sau giấc ngủ chỉ vài đôi giây thì giờ .
Tôi bước khỏi bồn tắm và xoay một vòng nhiều lần để chiếc khăn bông đang được bế ẵm trên đôi tay nàng với làn da trắng mượt mà lau khô cơ thể.-Cưng lên giường đi! Em sẽ làm cho cưng sướng ngay! – Nhỏ khẽ cười một mình và đợi chờ tôi trả lời.
-Em làm gì anh ý nhỉ? – Tôi hỏi vui một câu.
-Thì tẩm quất cho cưng chứ muốn làm gì nữa? – Nhỏ cười duyên trong sự khả ái cùng ánh mắt hơi khép nhắm.
-Nhìn anh làm em ngượng à? – Tôi lại tếu một chút để sự mới quen như xa lạ hẳn đi giữa hai con người mới gặp lần đầu.
-Đâu có! – Nhỏ khẽ lắc khuôn mặt và đẩy mạnh tôi lên giường.
-Cưng nằm ngửa hẳn lên giường đi! – Nhỏ dục dỗi.
-Không! – Tôi trả lời vội vã – Anh thích nằm ngiêng nửa giường cơ!
Làn hơi ấm nhanh chóng tỏa ra khắp cơ thể, khiến tôi không còn run rẩy trong căn phòng lạnh lẽo vô vị chỉ có ánh đèn ảo nhạt nhẽo.
Hai ánh mắt của hai con người khác giới như không còn xa lạ với thời giờ .Sự gần gũi và tiếp xúc nhậy cảm như lặng thinh trong một chút điểm nóng đóng băng đá cát lạnh rơi ngược.
Nhỏ nhìn thẳng vào mắt tôi và khẽ thủ thỉ ngọt ngào.
-Cưng…!
-Em muốn cắn cho cưng sướng chết luôn à! – Tôi cũng chẳng thể im lặng như lúc mới vào phòng.
Dâm tục đã tĩu lên trong tôi.
-Vậy em sẽ làm thế nào để cắn anh?
Phần dưới như đã là một thể gắn liền không thể tách rời với những chuyển động làm nóng cơ dục.
Phần trên có khác gì khi chỉ cách nhau giữa một khoảng môi mềm.
Tôi vần nhỏ nằm thẳng lên giường và thư thế chủ động như đã thuộc về tôi không hoàn toàn.
-Làm nhanh đi anh! Em không có nhiều thời gian đâu! – Nhỏ bĩu môi hứng tình vội vã khi đã ngả vào một kẻ tây môn khánh như tôi.
-Cưng không làm thì em làm! – Nhỏ trả lời như muốn bỏ qua nỗi đề nghị sướng đến hết đêm.
-Vậy em làm đi! – Tôi buông nhỏ ra và nằm ngửa sang một bên của giường.
Nhỏ lại chuyển lên trên và đè tôi nằm im như con thú còn chết dẫy đầy sinh lực.
Bàn tay với những ngón thon xoan như sợi bún mềm nhẹ xoa khắp cơ thể.-Cưng nhớ thương em nhiều nha! – Nhỏ nói ấm áp như con gió mùa hè tràn vào khức giác – Cơn gió thổi liên tục như muốn làm tan đi kẻ say trong nực nồng mùi cồn.
Tôi lặng lẽ tự nhắm mắt lại.Cũng…
Để nhạy cảm sự dịu êm và thư giãn đang lan tràn khắp cơ thể.
Từ cơ ngực đến cơ xô.
Từ bắp vai xuống cánh tay.
Từ cơ thang lên gân cổ.
…
Nhỏ âu yếm khuôn mặt khắc tội của tôi như một sự lắng tình đến êm ái vọng dục.
Cơ bụng tôi như một tảng đất làm nền cho ngực nàng mơn trớn trườn bò.
Da đùi nhỏ như không muốn rời khỏi bắp chân 3 thớ cơ của tôi.
Nó gắn chặt như tưởng sẽ không rời khỏi tôi khi sự cảm nhận một cái gì đó ướt mềm thoáng qua bờ môi.
Ánh mắt tôi đang thức dậy sau sự chia tay cùng người thương cách đây nửa năm năm đã phủ cũ thì giờ .
Tôi bật dậy, nhỏ buông mau tôi ra và vội khép người lại góc phòng. Nhỏ như sợ hãi một điều gì đó từ tôi.
-Em chỉ muốn hôn anh thôi! – Nó là một cái gì đó từ trong bờ sâu vực thẳm ấu não.Tôi cũng không biết nói gì hơn khi cái ánh sáng le lói của điện bóng đèn.
Nó mờ gần tỏ rõ chiếc quần nhỏ đang mặc.
Sợi chỉ vá chắp là khác biệt khâu kim.
Nhỏ lặng nhìn tôi và có vẻ suy nghĩ.
Nhỏ chắc tôi cũng đéo có khác mấy cái lũ thằng bợm hay đến nghịch hợm và chơi nàng.
Tôi cười một cái êm để xoa dịu cái lắng ngại trong nàng.
Tôi xoay người lại và nằm thẳng vào lòng nàng.
Không bất ngờ là tâm lý của nàng chỉ khi tôi nói.-Sắp tết về gặp bồ thích nhở?
-Em á… Em thì… có ai? – Trả lời câu hỏi của tôi bằng cách buông lời nghi vấn. Rất khôn khéo. Kinh nghiệm cần làm nghề cần vậy. Tôi đéo quan tâm đến cái suy nghĩ của thiên hạ về công việc này.
-Đây cũng chỉ là một công việc! Bọn mình như nhau thôi! – Nhỏ tiếp tục xoa dịu khuôn mặt tôi với cánh tay tôi vòng từ lưng nàng vuốt khéo lên đôi vai.
-Ý anh… là gì ạ? – Nhỏ có vẻ hiểu rõ lời nói của tôi – Em chỉ muốn kiếm tiền thôi!Tôi không nói gì và chỉ chìm sâu trong sự ái êm của nhẹ nhõm cảm giác đồng loại.
-Anh đưa cho em đi! – Nhỏ gặng hỏi.-Anh đưa trước một nửa! Em làm tốt… – Tôi mặc cả như sắp mua rau ngoài chợ – Anh sẽ đưa thêm!
-Anh cứ đưa trước hết đi! Em làm nhiệt tình mà! – Nhỏ nhấn mạnh thái dương của tôi và vươn tay vuốt ve vờn giỡn vật phía xa.
-Em nghĩ anh không có hay sao mà phải đề phòng? – Tôi gạt người nhỏ và với lấy cái ví ở hạ.
Nhỏ nhận tiền và mỉm cười hơn cả sự lên đỉnh sướng thú.
Tôi khẽ kều dây áo của nàng và nàng như chấp nhận sự trần tục trong nhục phục dục vụ tận tình.Dây áo đáng rơi xuống nhưng lại dừng ở bờ vai.
các bạn Đọc truyen sex 18+ tại doctruyen18.net-Sao vậy anh? – Đổi ngôi xưng hô từ trước đã làm tôi không còn muốn nghĩ.
-Anh có mang bao không? – Nhỏ hỏi khẽ – Lấy đi anh! – Tôi không nói chút gì và chỉ trả lời vấn chữ.
-Uhm! Em làm đi! Anh đâu có mang bao bao giờ đâu!
-Không được đâu anh! – Nhỏ nũng nịu và hối thúc – Em đói lắm rồi nè!
-Lát nữa anh đưa em đi ăn!
-Còn bạn anh?
-Anh với em thôi!
-Anh nhớ nha?
-Em làm đi rồi mình đi!
-Em sẽ không làm nữa! – Tôi bất ngờ.
-Làm gì em? – Nhỏ trả lời.
-Ở đây này!
-Vậy anh sẽ không còn cơ hội gặp em nữa rồi! – Tôi tỏ hỏi nghi vấn.
-Đây cũng chỉ là một công việc thôi mà em!
-Lát nữa em không đi với anh được đâu! – Nhỏ tỏ vẻ tiếc nuối.
-Sao vậy em?
-Ở đây em không ra ngoài được!
…
Tiền kiếm được ngoài đồng lương ít ỏi bị trừ đi vì phải giam thân ở chỗ làm.
Tiền bo của khách mới là thứ tiền chính để người phái nữ này mang về cho gia đình ngày tết.
Nhỏ không nói gì ngoài sự trong lặng im làm việc .
Giữa hai con người như đã trở nên cách xa và không còn nụ cười.
Cảm giác hưng phấn trong tôi khéo mất dần thích thú.
Không có gì nẩy sinh để tình cảm tiến triển .
Nhỏ lấy quần áo và mặc cho tôi.
-Một bộ đôi đều vàng! – Nhỏ cười lần cuối để chào tôi.
-Vàng của em xinh hơn ! – Tôi cũng cố cười lần cuối để chào cơ hội gặp lại.
-Vàng anh xinh hơn ý! – Nhỏ lấy giầy như muốn chăm sóc tôi lần nữa.
-Ôi! Cảm ơn em! Cứ để anh tự đi! – Tôi không muốn nhỏ phải cúi xuống để coi mình thấp hơn Xã hội .
30 phút tiếp diễn những câu chuyện bí mật quanh tôi và nhỏ.
…
-Anh đi đi! Đừng
quay lại đây nữa! – Nhỏ như khuyên tôi với sự quan tâm là không bao giờ sẽ có và đến nữa.
-Anh đi nhanh đi! – Nhỏ hét khẽ trong lòng và mạnh đóng nhanh cửa lại.
Tôi không muốn bất cứ ai có tình cảm với mình.Tuy nhiên , như vậy tôi sẽ phải không có tình cảm với bất cứ ai.
Cả tình các bạn và tình yêu hay tình dục hoặc tình ái đến tình đồng chí đều phải ở mức độ không được tiến tới tình thân.
Nhưng tôi chưa bao giờ làm được.
Bước xuống hành lang.
Gã quản lý đang đứng chờ với vẻ mặt vui không được rõ ràng cho lắm.
Gã mỉm cười và tiến lên ngược hướng tôi xuống.
Trong cái áo khoác của nó là đồ vật gì đó đã hành hạ bao đời người con gái.
Nhân viên không chiều được khách hay cố tỏ thái độ không tuân theo quy định.
Mức phạt Như vậy nào, tôi cũng không rõ .
Ánh mắt của gã chỉ như muốn nhanh chóng lên túm nhỏ và làm nhiều cái gì đó.
Tôi không muốn nhỏ bị ảnh hưởng tới công việc nhưng cũng vì tôi nên, tôi phải có vài chữ nhắc khéo thằng quản lý này.
-Bình tĩnh anh! – Tôi vứt vào tay gã ít tiền.
10% tiền hưởng lương cho mỗi vé đã mua của khách.
Nó chỉ còn 2%, khi ông chủ bảo sẽ cho món ăn và chỗ ở.
Khu nhà xa hoa trong cái phòng là căn gác xép, rách nát, u dột, ẩm thấp không có ánh sáng và liên tục bị phạt.
Tiền bo được của khách cũng phải chia cho gã quản lý và nếu không hầu hạ như nô dịch cho bọn bảo kê thì cái nghề này là không thể thoát được.
Bậc thang kết thúc là khuôn mặt của chủ quán.
Nó có khó chịu vì tôi thì cũng đéo thể làm gì được.
Khi mà tầng 1 là nơi mà các anh em của tôi đang chờ đợi.
Họ chưa chính thức làm đồng đội với tôi nhưng dẫu chiến thì cũng là đang đi với nhau.
-Lúc nào anh cũng lâu vãi…! – Một người bạn lên tiếng.
-Hai cái hay mấy cái hả mày? – Tôi nhìn quanh.
-Anh em mình về thôi!
…
Em muốn kiếm tiền để tồn tại.
Sự thay đổi số phận là do em chọn lựa .
trong cuộc sống thường ngày thối nát có phản đối em với lời dối trá của Xã hội .
Em là ai? Em làm gì?
Anh luôn tôn trọng em.
…
Anh không hỏi – Anh không nói – Anh không quan tâm .
Em ở đâu? Em làm những gì? Anh không cần biết.
Vì anh chỉ đơn giản muốn … em!
Đăng nhận xét